Trong những ngày gần đây, bài đăng từ fanpage chính thức của Thông tin Chính phủ (tick xanh) đã được cộng đồng chia sẻ mạnh mẽ với hơn 80K lượt yêu thích và hơn 12K lượt chia sẻ. Dưới góc nhìn của Optimus, đây không chỉ là một thông điệp đúng lúc mà còn là một lời nhắc nhở cần thiết về cách chúng ta đang dạy và học tiếng Anh hôm nay.
Bài viết ngắn gọn, nhưng đi thẳng vào vấn đề cốt lõi:
“Ngoại ngữ không phải là một cuộc đua, càng không nên trở thành gánh nặng.”
“Nó là cánh cửa mở ra thế giới – nhưng chỉ thật sự có ý nghĩa khi người học bước qua bằng năng lực thực chất và đam mê, chứ không phải bằng một tờ giấy xác nhận.”

Khi điểm số và chứng chỉ không phải là phương tiện mà trở thành đích đến
Trong suốt hành trình giảng dạy, Optimus đã gặp rất nhiều người học, từ học sinh tiểu học, sinh viên cho đến người đi làm mang trên mình áp lực thường trực:
- “Em phải thi được TOEIC 600 để ra trường.”
- “Em cần IELTS 6.5 để kịp apply học bổng.”
- “Sếp yêu cầu tất cả nhân viên đạt B1 trong 3 tháng.”
Điều đáng nói không phải ở bản thân những kỳ thi. TOEIC, IELTS, hay các bài đánh giá năng lực ngôn ngữ đều có vai trò nhất định. Nhưng khi chúng trở thành đích đến duy nhất, chúng ta đang khiến người học quên mất mục tiêu thật sự của việc học ngôn ngữ: giao tiếp, kết nối và phát triển bản thân.
Khi người học bắt đầu nghĩ rằng “nói được tiếng Anh” đồng nghĩa với “được 6.5 IELTS”, thì đó là lúc ta nên xem lại hệ quy chiếu đang áp đặt lên họ.
Tiếng Anh là kỹ năng sống chứ không phải gánh nặng thi cử
Tiếng Anh, về bản chất, là một ngôn ngữ sống. Nó không nên bị bó gọn trong đề thi trắc nghiệm hay bảng điểm. Và càng không nên trở thành áp lực đè nặng lên trẻ nhỏ, người đi làm, hay bất kỳ ai đang cố gắng từng ngày.
Optimus từng làm việc với những học viên mang tâm lý “tự ti hệ thống”:
- Ngại nói vì sợ sai ngữ pháp.
- Không dám đặt câu hỏi vì nghĩ “mình nói dở quá”.
- Mất niềm tin vào bản thân vì chưa đạt được mức điểm “chuẩn”.
Chúng tôi tin rằng: nếu một kỳ thi khiến người học sợ tiếng Anh, thì kỳ thi ấy đã không còn đúng vai trò nữa.
Cần một hành vi học mới – từ tất cả những người lớn trong “ngôi làng” giáo dục
Tại Optimus, chúng tôi tin vào câu nói: It takes a village to raise a child. Và với một người học ngôn ngữ – dù là trẻ nhỏ hay người lớn – thì “ngôi làng” đó không thể chỉ có giáo viên.
Muốn tiếng Anh không còn là gánh nặng, hành vi của tất cả chúng ta cần thay đổi:
Với phụ huynh:
- Thay vì: “Con thi được mấy điểm tiếng Anh?”
- Hãy hỏi: “Con đã học được điều gì mới và thấy tiếng Anh giúp gì cho mình?”
Với nhà trường:
- Đừng chỉ tổ chức lớp học luyện thi.
- Hãy tạo môi trường để học sinh được nói thật, được sai, và được sửa.
Với doanh nghiệp:
- Đừng đặt KPI ngôn ngữ như chỉ tiêu bán hàng.
- Hãy đầu tư chương trình đào tạo có lộ trình thực tế, phù hợp, và gắn liền với nhu cầu công việc.
Với chính sách:
- Đừng để các bài thi năng lực ngôn ngữ trở thành rào cản về tâm lý.
- Hãy xem xét lại mục tiêu giáo dục ngôn ngữ theo hướng bền vững, ứng dụng thực tiễn.
Và với người học: đừng biến tiếng Anh thành gánh nặng chính mình
Nếu bạn là người đang học tiếng Anh – hãy nhớ rằng:
- Bạn có quyền nói sai.
- Bạn có thể học chậm.
- Bạn không cần phải giống ai.
Quan trọng hơn hết, bạn học tiếng Anh vì cuộc sống của bạn – không phải vì ai đánh giá bạn.
Tiếng Anh nên là một hành trình không phải cuộc thi
Khi một đứa trẻ biết dùng tiếng Anh để kết bạn, kể chuyện, viết nhật ký, nói lời cảm ơn – đó là thành công.
Khi một người đi làm có thể trình bày ý tưởng, gửi email chuyên nghiệp, xử lý tình huống với đối tác nước ngoài – đó là giá trị thực.
Điểm số hay chứng chỉ chỉ nên là phương tiện. Không phải đích đến.
Thông điệp của bài viết từ Thông tin Chính phủ là một tín hiệu tích cực. Và tại Optimus, chúng tôi luôn tin rằng: Việc học – nếu muốn bền – thì phải bắt đầu từ nội lực. Còn nếu học vì sợ, thì kiến thức sẽ mãi chỉ nằm trong sách vở.
Tiếng Anh không phải là cuộc đua. Và chắc chắn, không đáng để trở thành gánh nặng.
Với một môi trường đúng, những người thầy đủ tâm, và một cộng đồng cùng đồng hành – tiếng Anh sẽ trở thành điều khiến người học tự hào, chứ không phải mệt mỏi.